Table of Contents
Review sách Cây cam ngọt của tôi: Cuốn sách về cây cam ngọt nhưng đọc không thấy ngọt ngào mà chỉ thấy cay mắt. Sự nghèo khổ và sự hồn nhiên của con trẻ cứ quện lấy nhau trong từng câu văn, gợi sự thương cảm của người đọc. Sách cũng ngắn, đọc trong 1 ngày nhưng để lại ấn tượng khó quên.
1 Vài nét về tác giả sách Cây cam ngọt của tôi
José Mauro de Vasconcelos (1920-1984) là một trong những nhà văn nổi tiếng nhất của Brazil. Sinh ra ở Bangu, một khu vực nghèo ở Rio de Janeiro, cuộc đời của Vasconcelos được đánh dấu bởi những khó khăn và gian khổ.
Ông đã phải vượt qua những hoàn cảnh khó khăn trong tuổi thơ và thanh thiếu niên, và những trải nghiệm này đã ảnh hưởng đến các tác phẩm của ông. Sự khắc nghiệt và sự mất mát mà ông trải qua trong tuổi trẻ được thể hiện rõ rệt trong nhiều tác phẩm của ông.
Với bề dày văn chương kéo dài hơn 30 năm, Vasconcelos đã viết nhiều tiểu thuyết, truyện ngắn và truyện tranh cho trẻ em và người lớn. Công việc của ông thường được tập trung vào việc khám phá các vấn đề xã hội và nhân văn, nhấn mạnh sự đối mặt với khó khăn, cảm xúc và giá trị của cuộc sống.
Tuy “Cây cam ngọt của tôi” là tác phẩm nổi tiếng nhất của Vasconcelos, ông cũng đã sáng tác nhiều tác phẩm khác, bao gồm “Đứa trẻ hạnh phúc” (O menino feliz), “Chiếc vương miện vàng” (A coroa de ouro), “Người đi nhặt ve chai” (O espantalho) và “Chạy trốn khỏi địa ngục” (Fuga de um campo de concentração).
Tác phẩm của José Mauro de Vasconcelos mang đậm tính nhân văn và sự cảm thông, và đã chinh phục được lòng độc giả không chỉ ở Brazil mà trên toàn thế giới. Ông được coi là một trong những nhà văn có ảnh hưởng lớn đến văn học trẻ em và truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ độc giả.
Công ty phát hành | Nhã Nam |
Kích thước | 14 x 20.5 cm |
Dịch Giả | Nguyễn Bích Lan , Tô Yến Ly |
Loại bìa | Bìa mềm |
Số trang | 244 |
Nhà xuất bản | Nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn |
2 Giới thiệu sách Cây cam ngọt của tôi
“Cây cam ngọt của tôi” (tên gốc: “Meu Pé de Laranja Lima“) là một tiểu thuyết nổi tiếng của tác giả José Mauro de Vasconcelos. Cuốn sách kể về cuộc sống của Zezé, một cậu bé nghèo ở Brazil. Zezé tìm thấy sự an ủi và niềm vui trong cây cam trong khu vườn sau nhà. Cây cam trở thành người bạn đồng hành và đem lại niềm hy vọng cho cuộc sống khó khăn của cậu. Tác phẩm mang đến những thông điệp về tình yêu, sự hiểu biết và khát vọng tự do thông qua góc nhìn của một đứa trẻ. Cuốn sách được xuất bản lần đầu vào năm 1968 và đã trở thành một trong những tác phẩm kinh điển của văn học trẻ em ở Brazil và trên thế giới.
3 Tóm tắt nội dung cuốn Cây Cam Ngọt Của Tôi
“Cây cam ngọt của tôi” kể câu chuyện về Zezé, một cậu bé 5 tuổi sống trong một gia đình nghèo khó ở Brazil. Zezé có tâm hồn nhạy cảm và sự tò mò đặc biệt. Một ngày nọ, cậu tình cờ phát hiện ra một cây cam trong khu vườn sau nhà. Cây cam trở thành người bạn thân thiết và đồng hành của Zezé, nguồn cảm hứng và sự ủng hộ duy nhất trong cuộc sống khó khăn của cậu.
Cuốn sách mang đến những câu chuyện ấm áp, nhưng cũng không tránh khỏi những đau đớn và sự mất mát. Từ góc nhìn của một đứa trẻ, câu chuyện khám phá những khía cạnh tình yêu, sự hiểu biết và khát vọng tự do.
4 Review sách Cây cam ngọt của tôi
Với góc nhìn của một người mẹ có 1 bé trai 6 tuổi, mình đã rất đồng cảm và thương cảm cho ZeZe.
Mở đầu câu chuyện Zeze xuất hiện và được giới thiệu như 1 đứa trẻ thông minh và rất ham học hỏi. Mình đã thầm nghĩ thằng bé rất có năng khiếu văn chương thông qua việc ham hỏi học từ và đọc rất giỏi dù chưa bao giờ được đi học. Rồi thì qua từng trang sách, Zeze còn thể hiện là 1 cậu bé có trí tưởng tượng rất phong phú, giống bé con 6 tuổi của mình. Với bé, cái gì cũng có thể trở thành trò chơi, trở thành khu vườn cổ tích đầy những điều thú vị cần khám phá. Những tưởng cuộc sống của Zeze cũng như những đứa trẻ 6 tuổi khác: ngây thơ, trong sáng và nhiều niềm vui. Nhưng không, những chương sau đó là những khúc nhạc buồn bã đầy chua sót mà 1 đứa trẻ gần 6 tuổi còn quá nhỏ để trải qua tất cả.
Cái nghèo không phải là cái tội, nhưng cái nghèo làm cho mọi thứ trong cuộc sống trở nên khó khăn, và con người cũng vì thế mà trở nên cộc cằn, thô lỗ, thu mình lại và không quan tâm đến nhau. Trong họ, dường như có 1 con quái vật u uất lúc nào cũng chực chờ để nổ tung ra bên ngoài. Và nó luôn tìm một nguyên nhân nào đó để dội tất cả sự giận giữ nhất lên bất kỳ ai yếu ớt mà nó có thể chộp lấy, đôi khi lý do thật sự chỉ là để giải tỏa sự uất ức của việc nghèo túng và thiếu thốn.
Những khung cảnh hiện thực cay đắng: đêm giáng sinh Zeze với chiếc vớ trống không, thay vì niềm vui là sự buồn bã của mọi người, vì hơn thời điểm nào trong năm, giáng sinh là thời điểm mà sự nghèo túng hiện diện rõ ràng nhất.
Zeze luôn nghĩ trong bản thân em có 1 con quỷ dữ, em luôn nghĩ em là 1 đứa trẻ hư và nổi tiếng khắp phố vì sự nghịch ngợm của mình. Cũng vì như thế mà Zeze đã nếm trải rất nhiều đau khổ và cú sốc so với tuổi đời quá nhỏ của mình. Những trận đòn thừa chết thiếu sống, những cái tát tai, những lời mắng chửi. Có lẽ, điều buồn nhất là Zeze luôn nghĩ về việc mình không xứng đáng có mặt trên đời. Mình đã không khóc khi đọc câu chuyện, tuy nhiên mình đã suy nghĩ rất nhiều về việc nuôi dạy 1 đứa trẻ, về việc mình nên cư xử với bé con 6 tuổi của mình như thế nào sau khi đọc quyền sách này.
Không có những đứa trẻ hư, chỉ có những đứa trẻ không được nuôi dạy đúng cách.
ZeZe có phải là đứa trẻ hư không? Theo mình là không. Em là 1 đứa trẻ thông minh, tinh tế và nhạy cảm. Em biết quan tâm mọi người và luôn nghĩ cho mọi người. Đêm Noel em không có quà, nhưng thay vì ngồi buồn cho mình, em lại nghĩ đến ba và kiếm tiền để mua quà cho ba. Em luôn nghĩ đến mẹ vất vả, bị thoát vị đĩa đệm, đi hát thì xin sách về cho chị Gió, giúp anh đánh nhau mặc dù bé hơn rất nhiều, quan tâm đến cô giáo không có hoa để bàn, quan tâm đến ông Bồ…Trẻ con nào mà chẳng tinh nghịch. Tuy nhiên điều tiên quyết để quyết định đứa trẻ sẽ trưởng thành như thế nào là ở cách nuôi dạy của người lớn. Và Zeze đã không được nuôi dạy đúng cách. Người trong nhà trừ Gió không ai thật sự quan tâm đến em. Họ chỉ đánh em, lấy em làm nơi trút lên những cơn giận giữ không bao giờ kết thúc của họ. Trong câu chuyện, mình chưa bao giờ nghe họ giải thích với em:” Này Zeze, con không nên làm điều đó vì…Con nên xin lỗi vì…Con không nên nói từ này vì….”. Như cái đoạn ba em đánh em vì em hát bài hát của người lớn. Mặc kệ em vừa hồi phục, mặc kệ em không hiểu những gì em hát có ý nghĩa gì. Chỉ tát và đánh. Mình đã thấy nhói lòng ở đoạn em phân vân không biết nên tiếp tục hát theo lời của ba hay là ngừng lại và em đã ngừng lại vì sự đau đớn từ các vết thương trên cơ thể hơn là vì sự nhận thức sai trái về những gì mình đã hát . Đối với trẻ con, mọi thứ đều là thế giới mới và các bé sẽ tiếp nhận 1 cách nhiệt thành mà không phân biệt được xấu hay tốt. Và đó là nhiệm vụ của người lớn, phải giải thích và định hướng cho bé trên hành trình trưởng thành của mình.
Điều mình khẳng định Zeze không phải là đứa trẻ hư là vì rõ ràng với những người thương yêu em, Zeze rất ngoan ngoãn. Em đã hứa không hái trộm hoa nữa vì cô giáo em đã dạy em thế, em luôn nghe lời chị Gió và em đã thay đổi rất nhiều sau khi được ông Bồ yêu thương và dạy dỗ.
Tình yêu thương sẽ được đáp lại bằng tình yêu thương
Zeze tìm thấy ông Bồ, tìm thấy cây cam của mình. Zeze cảm nhận được tình yêu thương từ họ và Zeze đã thay đổi: không nghịch ngợm, không nói bậy và rất nghe lời. Rõ ràng những gì từ trái tim rồi sẽ đi đến trái tim.
Mình đã thật sự tò mò Zeze sẽ lớn lên và quá trình cậu trưởng thành trở thành một nhà văn, một diễn viên, một biên kịch nổi tiếng diễn ra như thế nào với các vết thương đầu đời to lớn như thế. Nhưng rõ ràng, yêu thương đúng cách là 1 cách tốt nhất để nuôi dạy một đứa trẻ. Sự xuất hiện của ông Bồ tuy ngắn ngủi nhưng đã cứu rỗi cuộc đời Zeze, con quỹ dữ trong cậu dường như đã biến mất và cậu đã trưởng thành trở thành 1 người giúp ích cho xã hội. Cũng nhờ ông Bồ mà cả cuộc đời cậu đã hiểu rằng, không có sự yêu thương và trìu mến thì cuộc sống này không có ý nghĩa gì cả. Và trong suốt quá trình trưởng thành của mình, cậu cũng đã cố gắng đem nhiều yêu thương đến với tất cả mọi người.
Vì đây là 1 hồi ký không phải là 1 tiểu thuyết hay câu chuyện hư cấu nên cuộc sống vẫn là cuộc sống và sự thật vẫn là sự thật. Người tốt không có nghĩa là sẽ gặp điều tốt và những gì chúng ta yêu quý không phải lúc nào cũng sẽ ở lại lâu dài với chúng ta. Câu chuyện kết thúc 1 cách chua sót nhưng đầy thực tế, một thực tế thật sự nghiệt ngã và đầy khốc liệt.
Hôm nay mình đã nghĩ, ngày mai mình sẽ lắng nghe bé con 6 tuổi của mình nhiều hơn, nghe bé luyên thuyên về những điều mà mình nghĩ không quan trọng nhưng đối với bé lại là mối quan tâm to lớn trong cuộc sống: từ chuyện bị bạn ngán chân ở trường, hay chuyện cô giáo mới như thế nào, hay cả chuyện robot trong film hoạt hình mạnh mẽ ra sao. Trẻ con có thế giới của trẻ con và người lớn cũng đã từng trải qua thế giới đó. Có chăng sự trưởng thành quá khắc nghiệt và các áp lực trong cuộc sống đã làm người lớn quên đi thế giới trẻ con mình đã trải qua, để thấu hiểu và quan tâm thích đáng đến thế giới trẻ con bé bỏng đó. Thật sự người lớn nào cũng từng là trẻ con nhưng trẻ con thì chưa từng là người lớn. Dù sao mình cũng rất mừng vì Zeze đã trưởng thành rất tốt và trở thành 1 chàng trai xứng đánh với tình yêu thương của ông Bồ.
Cây cam ngọt của tôi từng được giới thiệu như 1 hiện tượng sách và lấy được nhiều nước mắt của độc giả. Với mình, cuốn sách chưa đạt đến việc gây ấn tượng quá sâu sắc, nhưng thực tế và gợi lên cho mình nhiều suy nghĩ, cảm xúc lẫn lộn và chua sót với 1 câu chuyện trẻ con quá thực tế và phũ phàng. Có lẽ nếu ở 1 thế giới khác của trẻ con, Zeze đã được quyền tưởng tượng, được quyền yêu thương, được quyền được tôn trọng ý kiến và sở thích của mình và có 1 kết cục tốt đẹp hơn. Nhưng biết làm sao được, thực tế là thực tế và như Zeze đã nói ở cuối sách: “Tại sao người ta lại nói cho bọn trẻ biết nhiều chuyện như vậy trong khi chúng còn bé như thế?” Và quả thật Zeze đã biết quá nhiều chuyện quá sớm…
5 Lời kết
Cuốn sách “Cây cam ngọt của tôi” là một tác phẩm văn học đáng đọc với sự kết hợp giữa câu chuyện sâu sắc và ngôn ngữ sống động. Từ việc khám phá thế giới qua con mắt tò mò của Zezé đến sự tình yêu và lòng trắc ẩn hiện diện trong mỗi trang sách, cuốn sách này chắc chắn sẽ gợi mở niềm tin và tạo ra những trải nghiệm đáng nhớ cho độc giả. Hãy đọc “Cây cam ngọt của tôi” và khám phá một thế giới đầy màu sắc và ý nghĩa.