Ngày xưa anh nhớ không anh?
Anh hứa là
Ngày thành đôi sẽ không xa
Đâu em à
Rồi sau đó chẳng biết ai sai
Lỡ mất tương lai
Cứ thế xa nhau thôi
Vì đâu nông nỗi đến hôm nay
Điều gì ngăn ly chuyện tình ta nhanh đến vậy?
Nặng nợ yêu thương nên em cứ nhớ điều ngọt ngào nhất
Về một người, về một quá khứ…
Đừng ai nhắc đến anh một lời để em bớt chơi vơi khi nghĩ tới
Anh đã xa em mà, em còn lo lắng cho anh
Nụ cười cố giấu đôi mi buồn nhưng mơ thấy anh nước mắt lại tuôn
Vòng tay yếu ớt này anh đã không cần
Tự ôm nỗi nhớ trong im lặng tại sao nỡ buông tay em thật nhanh
Dòng lệ em đã xoá nhoà
Niềm tin hoá đá
Thời gian trôi sao vết thương… chẳng lành
Đừng một ai nhắc về một người đã rất yêu nhưng xa lạ
Vì tình yêu đã thuộc về quá khứ
Đã buông câu giã từ
Nói tới sẽ mãi yêu nhưng đau quá nhiều
Vì bên nhau quấn quýt đến nỗi quên cả lừa dối
Ngày hôm qua đã khác hôm nay
Chỉ là không yêu nhau thôi
Sao đau đến vậy?
Chỉ là khi anh bên em đã mất đi nhiều cảm xúc
Đau càng nhiều, lại càng xa cách
Đừng ai nhắc đến anh một lời để em bớt chơi vơi khi nghĩ tới
Anh đã xa em mà, em còn lo lắng cho anh
Nụ cười cố giấu đôi mi buồn nhưng mơ thấy anh nước mắt lại tuôn
Vòng tay yếu ớt này anh đã không cần
Dòng lệ em đã xoá nhoà
Niềm tin hoá đá
Thời gian trôi sao vết thương… chẳng lành
Anh đã giữ trái tim em rồi
Người ơi, cớ sao đang yêu lại thôi
Chẳng thấy anh quay lại trước khi tất cả phôi phai
Dòng người hối hả mình em đứng vô vọng
Hớ ơ
Hớ ơ
Hớ ơ…