Đừng gọi anh là idol, đừng gọi anh là idol
Dù anh được vài người biết, và nhạc anh đôi khi viral
Những bài nhạc em thích, nghe rồi thì cũng sẽ có lúc chán
Băng ở 2 đầu cực, hàng vạn năm rồi cũng có lúc tan
Đừng gọi anh là idol, anh chẳng có gì thú vị cả
Ngoài vần thơ và lời nhạc, anh buồn như đêm ở thị xã
Anh chỉ là người bình thường, lời anh nói không trở thành chân lý
Anh cũng có những sai lầm, cũng chưa hề vượt qua được sân si
Anh làm nhạc không phải để cho ai vui cả
Không phải gà đẻ trứng để cho ai nuôi thả
Anh không phải là thần tượng để cho ai noi gương
Anh chỉ là người hát rap, anh chỉ cần không bị coi thường
Anh không muốn bị đánh bóng, như cách họ đánh đôi giày da
Đừng coi anh là thần tượng, mẹ em biết sẽ rầy la
Anh không có đẹp trai, người thì rất là gầy và
Nghệ sĩ như anh, trên thế giới này đầy ra
Anh không muốn áp lực phải là thần tượng của một ai
Vì điều đó sẽ biến anh thành người khác vào một mai
Sống không được là mình, ôi điều đó thật là đau đớn sao
Anh ghét việc bị trở thành một thứ gì đó thật lớn lao
Yo, anh ghét việc bị trở thành một thứ gì đó thật lớn lao
Anh chỉ là người bình thường, thường đến mức không thể nào thường hơn
Vẫn phải làm, vẫn lao động, đêm nằm co mình trên chiếc giường đơn
Đời có khi thoải mái, cũng có lúc như đi trên đường trơn
Lòng có khi bằng phẳng, có lúc chập chùng như là Trường Sơn
Như là Trường Sơn
[Chorus: Lynk Lee]
Anh thì không phải là một thần thánh
Anh chỉ là người bình thường
Anh chỉ làm điều mình thích, chẳng có gì ghê gớm đâu
Mọi thứ nên quy về giản đơn cho dễ sống
Nhạc anh như cơn mưa bay bay tưới mát cho tâm hồn
Anh thì không phải là một thần thánh
Anh chỉ là người bình thường
Anh chỉ làm điều mình thích, chẳng có gì ghê gớm đâu
Mọi thứ nên quy về giản đơn cho dễ sống
Nhạc anh như cơn mưa bay bay tưới mát cho tâm hồn
[Verse 2: Đen]
Underground này anh không đại diện
Và cứ để rapper khác để cho họ toại nguyện
Những ngôi sao đang sáng rồi có lúc thành sao tàn
Và mơ chi làm cá lớn ở trong ao làng?
Họ tìm cách để lên top, anh chỉ muốn đi xa xôi
Họ tìm cách để thêm hot, anh chỉ muốn hoan ca thôi
Họ thì muốn có công chúng, anh chỉ muốn một quả đồi
Họ muốn là cây đại thụ, anh muốn là chiếc lá rơi
Mainstream này không níu được chân anh
Và anh không thích đồ ngọt nên kệ miếng bánh họ phân tranh
Anh chỉ thích những thứ xuất phát từ lòng chân thành
Không muốn bị điều khiển như là quả bóng trên sân banh
Nếu để thành công anh đã cố để học thật giỏi rồi
Nếu để giàu có anh đã cố để trở nên lõi đời
Nếu để ra vẻ, anh đã cố để trở thành quý ông
Nếu để mà nhanh nổi tiếng rap kiểu này chỉ phí công
Rap kiểu này chỉ phí công
Rap kiểu này chỉ phí công
Uh
Nếu để mà nhanh nổi tiếng rap kiểu này chỉ phí công
Anh chỉ là người bình thường, thường đến mức không thể nào thường hơn
Vẫn phải làm, vẫn lao động, đêm nằm co mình trên chiếc giường đơn
Đời có khi thoải mái, cũng có lúc như đi trên đường trơn
Lòng có khi bằng phẳng, có lúc chập chùng như là Trường Sơn
Như là Trường Sơn
[Chorus: Lynk Lee]
Anh thì không phải là một thần thánh
Anh chỉ là người bình thường
Anh chỉ làm điều mình thích, chẳng có gì ghê gớm đâu
Mọi thứ nên quy về giản đơn cho dễ sống
Nhạc anh như cơn mưa bay bay tưới mát cho tâm hồn
Anh thì không phải là một thần thánh
Anh chỉ là người bình thường
Anh chỉ làm điều mình thích, chẳng có gì ghê gớm đâu
Mọi thứ nên quy về giản đơn cho dễ sống
Nhạc anh như cơn mưa bay bay tưới mát cho tâm hồn