[ad_1]
Một ngày vẫn thế
Vẫn vẫn lê thê ngày xong đêm
Vẫn trôi qua đủ hai tư giờ
Chẳng có chi để mong chờ
Từ ngày em đến
Thấy thấy đêm đen tàn nhanh hơn
Sớm mai khẽ khàng êm (êm) ru (ru)
Nghe đời ta như mơ (ta-da huh)
Từ ngày em đến ánh nắng ấy đã xua tan màn đêm nơi chân trời
Và tên em anh mãi cất giữ chỗ trái tim không rời
Dù ngày mai sóng gió bão tố níu đôi chân của anh trên đường đời
Anh sẽ yêu em đến tận cùng thời gian (hu-uh)
Đi cùng anh từ khi bình minh vừa lên để ta dìu nhau về
Những đêm buông mệt nhoài
Và anh chẳng mong gì hơn đời cho bình yên ngủ quên
Mỗi sớm bên em (ta-da)
Ngoài kia chẳng như là mơ để anh nhiều khi chợt như trẻ thơ
Sợ hãi chỉ mong về nhà
Mình em anh mong chờ (anh mong chờ)
Để mà vơi đi bao nhung nhớ oh
Từ ngày em đến ánh nắng ấy đã xua tan màn đêm nơi chân trời (eh)
Và tên em anh mãi cất giữ chỗ trái tim không rời
Dù ngày mai sóng gió bão tố níu đôi chân của anh trên đường đời
Anh sẽ yêu em đến tận cùng thời gian (oh oh)
Yeh mắt anh ngắm em với những suy tư trong màn đêm
Lắng nghe thanh âm im lặng mỗi giây trôi qua đo đêm dài thêm
Em thì đang ngủ yên biết đâu đang mơ giấc mơ thần tiên
Về nơi chỉ có chúng ta đâu đó không có âu lo muộn phiền
Và anh đếm từng hơi thở em đưa bàn tay lên vén tóc
Nhìn thật kỹ khuôn mặt nhiều lần nép vào vai anh bật khóc
Nghe nhịp đập con tim vì anh bao lần nghẹn ngào thổn thức
Những năm đã qua bỗng nhiên như chỉ mới là thoáng qua một chốc
Này bình minh thập thò đâu đó ở phía bên ngoài cánh cửa (cha-ra)
Riêng hôm nay có thể đến muộn để em bình yên thêm chút nữa (cha-ra)
Cuộc đời này vàng bạc ngọc ngà với người có quý giá đến mấy (cha-ra)
Cho tôi đổi lấy thêm mấy phút em đang say giấc trong vòng tay (cha-ra)
Từ ngày em đến ánh nắng ấy đã xua tan màn đêm nơi chân trời
(Ánh nắng ấy đã xua tan bóng đêm)
Và tên em anh mãi cất giữ chỗ trái tim không rời (hu-uh)
Dù ngày mai sóng gió bão tố
Níu đôi chân của anh trên đường đời (hu-uh yeah)
Anh sẽ yêu em sẽ yêu em mãi thôi (anh sẽ yêu em yeah)
Anh sẽ yêu em sẽ yêu em mãi thôi (cha-ra)
Pa-ra hey pa-ra yeah pa-ra
[ad_2]