[ad_1]
Lời Bài Hát Mười Mấy Ngày Sau Đó – Megalomaniac – Táo
Một lần nữa anh lại đi về một mình
Trở thành người nào đó trong bộ phim khác , cô đơn và tốt tính
Đứng yên để mặc cho cái bóng dưới chân tự do đâm chồi ràng buộc mình
Anh điên vì thứ gì đó không rõ và không có thuốc tỉnh
Bất chấp những lần em bắn anh bằng cây súng dùng đạn “lời lạnh lùng”
Anh vẫn muốn mỗi khi em thấy mệt mỏi đều có anh ngồi kề cạnh cùng.
Em còn nói anh biết những thứ thế giới của em không một ai nghe
Làm anh lầm tưởng mình là đặc biệt,tự tách con tim ra thành hai phe
Một bên dằn vặn sẽ là gánh nặng ,anh không khác đéo gì thằng hề
Trên con đường bắt chéo nhau chằn chịt , tâm hồn móp méo chờ ngày về
Nơi không ai lôi kéo anh đi ra khỏi căn nhà khô héo trong cây cổ thụ của nỗi buồn
Anh mang theo mình tội lỗi từ khi rơi xuống
Sinh ra từ nước mắt thì ắt hẳn khóc là cội nguồn
Họ đẩy anh xuống con dốc bằng sự trêu chọc, lời nói suông
Anh đã thấy em từ sân khấu nhìn anh mà không nở nụ cười
Có thể hôm đó mặt anh không đủ tươi
Nhưng yêu em là chuyện rõ mười mà em cũng biết
Anh vội tìm em khi gánh xiếc tan mà không tham gia vào buổi tiệc tàn
Mọi thứ nhịp nhàng dẫn anh vào bẫy đầy rẫy hình ảnh đôi mắt của em
Anh biết là mình sa lưới khi thấy linh hồn đau thắt giữa đêm
Nửa êm đềm kia mới là cái chết, không có em và thêm ai hết
Những hơi thở gấp một cách mỏi mệt , em đi mà không bỏ lại dấu vết
Vậy là hết,cuốn tiểu thuyết của anh đã có riêng một cái kết
Vết thương ngốc nghếch anh tự làm đau giờ đang rỉ máu chảy dài thành vệt
Cánh máy bay là thứ anh thấy khi anh hấp hối
Từ đó ,tuy vẫn tồn tại bằng những mảnh ghép khác màu gượng ép chắp nối
Anh là ai anh không nhớ nổi
Anh thấy đau nhưng quên cách nói
Thế giới của anh tách đôi tự chà đạp anh bằng sự phách lối
Anh không cần thiết phải viết khi khóc
Cũng không cần thiết phải khóc khi đọc
Anh đã tưởng là em tồn tại cho đến khi sốc vì phát hiện ra
Tất cả diễn biến của mọi chuyện này là anh bị điên
Anh sống với những bài rap,còn bài hát của em thì riêng….
[ad_2]